Có những ngày, cuộc đời như cơn bão, cuốn ta tang hoang, chỉ để lại khoảng trống tan nát trong lòng.
CiCi từng ngồi lắng nghe một người chị, một người mang trong mình những vết thương sâu sắc sau một biến cố lớn. Chị bị lừa một số tiền rất lớn, và điều đó không chỉ lấy đi tài sản, mà còn làm chị rơi vào hố sâu của nỗi sợ hãi, sự hụt hẫng, và một cảm giác tội lỗi nặng nề. Chị sợ phải đối diện với gia đình, sợ ánh mắt thất vọng của những người thân yêu, và có lúc, chị thậm chí nghĩ mình không còn lý do để bước tiếp.
Dưới góc nhìn huyền học Soul Plan chị mang mã năng lượng 16-7 ở vận mệnh linh hồn, bài học lớn nhất mà linh hồn chị cần học và hiểu sâu sắc là: tin vào dòng chảy của tình yêu, thông qua tình yêu để kết nối trái tim mình với mọi người. Và chị có bài học nghiệp lực liên quan đến chuỗi năng lượng 12-16-4. CiCi hiểu rằng, chị sẽ trải qua những sự sụp đổ nặng nề – nơi mọi thứ ta từng tin tưởng có thể biến mất và điều đó khiến ta chao đảo, hoang mang. Trong biến cố đó, ta có cơ hội nhìn lại những niềm tin của mình, để thông qua những đổ vỡ xây dựng lại tình yêu dành cho mình. Nên CiCi biết rằng, nếu chị đã lựa chọn một hành trình như thế chắc chắn chị sẽ có đủ nội lực để đi qua, thứ chị cần là một sự tin tưởng và không phán xét mà thôi.
Khi ngồi trò chuyện, CiCi nhẹ nhàng hỏi chị: “Chị có yêu gia đình không?” Chị gật đầu ngay, giọng chắc chắn: “Có.”
CiCi hỏi tiếp: “Chị có tin rằng gia đình yêu chị không?” chị bỗng lặng im, ánh mắt lạc lõng.
Và khi CiCi hỏi: “Chị có thể yêu chính mình không?”
Chị rơi nước mắt và nói:
“Trước đây chị nghĩ có thể… nhưng giờ thì không chắc nữa. Chị không tha thứ được cho mình. Mình không tha thứ nổi cho mình thì làm sao mong người khác tha thứ?”
Lúc đó, CiCi nhìn chị thật lâu, rồi nhẹ nhàng hỏi:
“Thế tình yêu… có phải chỉ xảy ra khi mọi chuyện đều tốt đẹp không chị? Nếu vậy, thì ai cũng yêu được hết.Người ta có câu lửa thử vàng, gian nan thử sức – thì tình yêu cũng sẽ được chứng thực qua những lúc khó khăn như thế này.Người yêu mình thật sự, và mình thật sự yêu người, sẽ không bỏ rơi nhau giữa những gập ghềnh.
Có sai lầm mới có bài học. Có đi lạc mới học được cách đi đúng. “Quả thật, mỗi sai lầm trong đời đều phải trả giá — có khi bằng tiền, có khi bằng danh dự, bằng nước mắt… Nhưng nếu mình đủ can đảm nhìn thẳng vào sai lầm đó, thì trong đống đổ nát sẽ luôn có những viên đá quý của bài học, của sự trưởng thành, và những tổn thương cần được chữa lành.
Càng là những lúc khó khăn, tình yêu càng cần được hiển lộ để soi đường cho mình đi tiếp.
Nếu chị còn yêu chính mình, nếu chị còn tin mình xứng đáng, thì chắc chắn sẽ luôn có những người bạn đồng hành yêu thương và tin cậy, luôn sẵn sàng bước cùng chị qua những đoạn đường tối nhất.”
Chị lặng lẽ rất lâu, như thể đang để những lời ấy thấm sâu vào lòng. Và rồi, điều kỳ diệu đã xảy ra. Chị quyết định can đảm đối diện với gia đình, thú nhận tất cả với chồng và người thân. CiCi không thể quên khoảnh khắc chị nhắn tin, giọng vỡ òa hạnh phúc: “CiCi, chị không bị trách móc. Chồng chị ôm chị và nói: ‘Có anh đây, em đừng lo.’ Người nhà chị bảo: “Chị còn có em, em sẽ chống đỡ giúp chị.’”
Sau tất cả, chị nhận ra một điều:
Cả đời chị đã yêu người khác rất nhiều, nhưng lại chưa từng thật sự tin rằng mình xứng đáng được yêu.
Nên mỗi khi có biến cố, chị là người tự thu mình lại trước tiên.
Không phải vì người khác từ chối chị — mà vì chị đã từ chối chính mình.
Biến cố này, dù đau đớn nhưng chúng đã giúp chị phá vỡ những niềm tin cũ, những vết sẹo từ quá khứ từng khiến chị cảm thấy mình không đủ tốt.
Câu chuyện này cũng cho CiCi thấy một sự thật đau lòng ẩn tàng bên dưới mọi cuộc khủng hoảng
Không phải mất mát khiến ta tan vỡ.
Không phải người khác quay lưng làm ta cô đơn.
Mà là chính ta đã rời bỏ chính mình.
Ta chưa từng tin rằng mình xứng đáng được yêu. Ta chưa bao giờ thật sự đặt niềm tin vào tình yêu của những người ta gọi là thân thương. Trong sâu thẳm, ta mang một nỗi sợ rằng tình yêu chỉ dành cho sự hoàn hảo, rằng thất bại đồng nghĩa với bị loại bỏ. Ta tưởng mình yêu cả thế gian, nhưng hóa ra, đôi khi đó chỉ là một cuộc chạy trốn, một sự van xin tình cảm để che giấu sự thật rằng – ta không tin tình yêu thật sự tồn tại.
CiCi muốn nói rằng, tình yêu không phải là thứ ta phải chứng minh hay giành lấy. Tình yêu là ánh sáng luôn hiện hữu, trong ta, trong những người xung quanh, chỉ chờ ta mở lòng đón nhận. Khi ta ngừng rời bỏ chính mình, khi ta dám tin rằng mình đáng được yêu, ta sẽ thấy thế giới chưa từng quay lưng.
Nếu bạn đang đọc tới đây và cảm thấy điều gì đó trong lòng mình chạm nhẹ…
Nếu bạn đang trong một biến cố, một tổn thương, một hoảng loạn…
CiCi muốn bạn nhớ điều này:
Bạn có thể mất tiền. Mất định hướng. Mất người khác.
Nhưng đừng đánh mất chính mình.
Đừng quay lưng với trái tim đang mong được chữa lành của mình.
Bạn không cần phải hoàn hảo để được yêu.
Bạn chỉ cần ở lại với mình, đủ lâu…
… để thấy rằng: vẫn có rất nhiều người sẵn sàng nắm tay bạn, nếu bạn chịu mở lòng ra một chút.
Nếu bạn đang đi qua một cơn bão, hãy dừng lại một chút, hít thở thật sâu, và tự nhủ: “Mình không cô đơn. Mình xứng đáng được yêu. Và mình sẽ không bỏ rơi chính mình.” Chỉ cần bạn còn nắm tay chính mình, bạn sẽ luôn tìm thấy ánh sáng phía cuối con đường.
Và nếu hôm nay chưa ai ôm lấy bạn, thì CiCi ôm bạn trước nhé.
Bạn đáng được yêu. Luôn luôn là như vậy.