💌 Gửi bạn – người từng bị hiểu lầm, từng thu mình lại sau những tổn thương…
Đã bao giờ bạn nhìn thấy một ai đó thật lạnh lùng, một người lúc nào cũng nhắc đến tiền bạc, hay một người luôn giữ khoảng cách với ánh mắt đề phòng? Và bạn nghĩ: “Người này thật ích kỷ”, “Người kia tham lam quá”, “Người nọ kiêu căng đến khó ưa”?
CiCi cũng từng nghĩ vậy, cho đến khi bản thân mình sống chậm lại, mình bắt đầu nhìn sâu hơn vào những nhãn dán dành cho chính mình và mình dành cho người khác. Rồi trong mình bật ra một câu hỏi tự vấn: Điều gì đã xảy ra trong cuộc đời họ, để họ phải sống như thế?
Và rồi mình nghiệm ra rằng: Không ai sinh ra đã mang những lớp giáp phòng thủ. Chúng ta khoác lên mình sự cứng cỏi, đôi khi là gai góc, không phải vì muốn tổn thương ai, mà vì ta từng bị tổn thương. Những vết sẹo cũ trong tâm hồn âm thầm hình thành thói quen phản ứng – để sống sót.
Một người ham tiền có thể đã từng sống trong sợ hãi tột độ vì thiếu thốn. Một người hay nghi ngờ có thể từng bị phản bội bởi người họ tin nhất. Một người luôn tỏ ra giỏi giang có thể chỉ là đứa trẻ năm nào từng bị xem thường đến mức phải gồng mình chứng minh: “Tôi có giá trị”.
Và khi ta gán cho họ một nhãn mác – “tham”, “kiêu”, “lạnh lùng” – ta đã bỏ qua cơ hội nhìn thấy phần người trong họ. Phần đang run rẩy cầu cứu, phần chỉ mong một lần được hiểu.
CiCi đã từng gặp một đồng nghiệp như thế. Ai cũng bảo bạn ấy ngạo mạn, khó tính, cái tôi cao, luôn khắt khe… Nhưng khi CiCi hỏi: “Bạn cố gắng trở nên hoàn hảo và cố gắng kiểm soát từng chút một mọi thứ để mong muốn đón nhận cảm giác nào thế?”, bạn im lặng rất lâu rồi bật khóc. CiCi không còn thấy một người kiêu căng nữa, mà là một cô gái nhỏ bé năm nào, từng bị cha mẹ mắng mỏ vì không đạt điểm cao. CiCi đã thấy trái tim bạn ấy. Và CiCi cũng thấy trái tim mình.
Bạn biết không? Khi ta học cách lắng nghe thay vì phán xét, ta không chỉ chữa lành cho người đối diện, mà còn giải phóng chính mình khỏi vòng lặp tiêu cực. Phán xét là dễ, nhưng yêu thương thì cần dũng cảm. Sâu thẳm trong mỗi người, dù là ai, cũng khao khát một điều rất đơn giản: Được chấp nhận, được thấu hiểu, được yêu thương
Có thể chúng ta chưa từng được dạy cách yêu thương đúng nghĩa. Nhưng hôm nay, nếu bạn còn đang đọc đến những dòng này, Cici muốn nói điều này với bạn: Bạn xứng đáng được yêu thương – không phải vì bạn hoàn hảo, mà vì bạn đã can đảm để tiếp tục sống, dù cuộc đời có thể từng làm bạn đau.
Và nếu một ngày nào đó, bạn bắt gặp ánh mắt dè chừng của ai đó, một câu nói cộc lốc, hay một hành vi khiến bạn khó chịu… hãy thử chậm lại một chút.
Thay vì phản ứng, hãy lắng nghe. Thay vì né tránh, hãy hỏi han. Biết đâu, điều bạn đang nhìn thấy… không phải là sự khó chịu, mà là một trái tim đang gào thét trong cô đơn.
“Tôi thấy bạn. Tôi trân trọng bạn. Và tôi tin rằng bạn cũng đang cố gắng từng ngày, như tôi”
Và biết đâu đấy, chính ánh mắt thấu hiểu của bạn sẽ là bước đầu tiên mở cánh cửa đến một thế giới dịu dàng hơn.
Thương mến,
Một trái tim cũng từng đi qua bóng tối.